- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

PHƯƠNG UY TỪ MỞ MIỆNG ĐẾN VÔ NGÔN

18 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 33900)

pho-tranh_nguyenluu
 Phố - tranh Nguyễn Lưu


MỞ MIỆNG


tôi đã ngàn năm không tiếng nói

bặt âm từ thuở em xa

để mỗi chiều tháng Chín không còn đón đợi

chỉ còn nghe tiếng nấc vỡ òa


trong cơn buốt thở im lìm

bầy kí ức dẫu có niêm phong vẫn bay nhộn nhạo

nỗi hư hoặc sâu hút

cơn bất lực gào từng chập đứt quãng

hoài niệm sần sùi

 

tôi đã ngàn năm úp mặt

lấy gió cầu vồng che mắt mình

thấy gì trong những lặng thinh?

chỉ da thịt cuộn tròn

rơi

tràn qua bậc đêm thăm thẳm

dai dẳng nhịp cầu thang

ngực buốt dậy thì



mở miệng và đi

nghêu ngao ngôn ngữ tay

trong khu rừng thơ

màu lục bảo

xanh xao gió vực mùa.

bài ca chiều

gục ngã bên cửa sổ

cơn mệt mỏi loang dần

chảy tràn vuốt ve qua mái tóc em

Ừ thì về tắm gội

những bụi bặm phận người

cho mớ ngôn từ thất lạc

bơ vơ những bước chạy điên cuồng

trở lại vỗ về nhau



ngày chiêm bao

tôi nắm tay em

và hát...


Phương Uy



NGÀY THƠM ĐÃ TRẮNG


Ngày thơm đã trắng

gió chào nhau qua nốt radio vắng

hợp âm lãng quên trỗi biệt khúc không lời

nỗi cô đơn ngộ độc rũ áo trên vết đau của thời gian

nghe cơn mệt mỏi chơi vơi


này em, đừng đi ngược triền gió

tóc xõa mùi hương em về ám giấc mơ tôi

dù chiều đã tắm gội

vẫn loang vết môi rời

con sâu đo vẫn đo mải miết vòng phận số

vùng trời loang lổ giọt trăng

đêm bấu ngược vào trí nhớ thâm căn

nơi em đã chạm những ngón tay nõn nuột vào bờ môi bức phù điêu kí ức

trắng trợn cơn mất ngủ vực mùa

anh ngồi biến âm cho một giấc mơ

ngày em về dậy thì tự tại

những vị thần đã ly tán khỏi đỉnh Olympus

nằm thu lu trên ghế bành trễ nải

nghe đêm rớt lạnh trong ly cà phê nóng vỉa hè

cô đơn lột da

hóa xác đam mê


này em, đừng mị ma mang chiếc áo màu hạnh phúc

em cứ suốt đời đi tìm một tận cùng không thật

để anh mải miết hẹn hò với cơn đau khổ bản nguyên

ngoài kia viên mãn vỡ bên thềm

anh đã khổ đau vì quá tin vào huyền ngôn của lời người con gái rạng ngời là em trong ức sâu tiềm thức

như đã từng tin vào những chiếc váy lóng lánh em mang để giữ màu cổ tích

mặc nụ hôn tháng Tám giận hờn lẩy bẩy bước đi nhanh


này em, hãy đặt ngón tay mình lên khóe mắt anh

vuốt nhẹ

chậm thôi

để nước mắt còn kịp làm bạn với đêm xanh sâu hút

 

Phương Uy



KHÚC DU CA GIỮA LÒNG ĐÊM



gã du ca chơi đàn bên hiên

bằng những âm giai của giấc mơ không bờ bến

giọt mưa ấm

trên hoa thạch thảo xanh

nỗi đau bước ra từ bức tranh

chân dung một người con gái.

***

gã du ca ngồi một mình

hôn lên bóng thời gian

cao trên ngọn đèn đường vàng

giọt mưa xiên ngang nỗi nhớ.

***

gã du ca hát trong bóng đêm

lòng đêm chật hẹp

dặt dẹo như kẻ tật nguyền

những ca từ gã hát nghe buồn lắm.

khúc du ca tàn phai - ngược nắng

đã được gã hát trong những giấc mơ dài

nơi những hơi thở của nàng còn vương trên gối.

***

và từ những sợi dây trên chiếc guitar

những thanh âm thở dài thành sợi...

 

 Phương Uy



KHÚC VÔ NGÔN THÁNG TÁM



mùa lặng lẽ theo mùa

rơi qua âm u tháng Tám 

bỏ lại anh lạc lõng phía câu ca không lời

dẫu hồn nhiên đứng lơ ngơ giữa ngã tư, ngã năm , hay ngã bảy

vẫn nghe lòng lưa thưa vắng

một mình thôi.

 

mùa đang bão rớt

hiếm hoi ngày chút nắng xanh xao

mặt trời ngủ quên

mặt trời không hát.

chút ấm áp bên em giờ cũng hư hao.


anh lạc giữa muôn phương ngã tư đường tấp nập

lạc điệu trên tay bài thơ cũ vô ngôn

nghe chữ nghĩa biến thiên theo mùa gió rớt

anh lao đao

đi nốt những đoạn buồn.

anh đã sáng lóa tình yêu bằng muôn trùng ảo tưởng

như lũ ve gào mùa bất lực đẫm mồ hôi

để một ngày thảng thốt nhớ ra

mình chỉ là làn khói xưa đi lạc

rồi đã biến tan như chưa từng đến bên người.(*)

 

đêm hạ huyền nghe sương rũ trên nhánh trăng liềm khép mắt

anh lẫn lộn giữa nỗi buồn và nỗi nhớ em

nghe trên mái nhà cơn gió cô đơn của mùa áp thấp

thổi lặng câm cơn độc thoại cũ mèm


Phương Uy

P/s: (*) Hà Mây - Cuộc tình ấy, tự vẫn hôm qua..

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
14 Tháng Mười Một 202312:01 SA(Xem: 5590)
Bước qua sóng biếc / Ngu ngơ dấu chân còng / Vỏ ốc bơ vơ khoắc khoải / Cánh cò vụng dại Lao xao xanh / Và những người con gái trinh nguyên vá lưới tím hoàng hôn
03 Tháng Mười Một 20235:00 CH(Xem: 5715)
Đứng dưới núi tôi nhìn lên núi / Núi trên kia núi rộng bao la / Vất vả lắm tôi leo lên đỉnh núi / Núi dưới kia sao chẳng giống quê nhà
03 Tháng Mười Một 20234:47 CH(Xem: 4921)
Em ăn rau tôi ăn thịt / Mà xương xóc đã phồn vinh / Chúng bảo yêu là giả tạo / Ừ thôi cái nắng xập xình
01 Tháng Mười Một 20231:28 SA(Xem: 6421)
Liêu xiêu lối nhỏ mưa dầm / Vai gầy Mẹ gánh tảo tần vì con / Gánh đời vất vả héo hon / Rảo chân Mẹ khắp lối mòn bể dâu
24 Tháng Mười 202310:00 CH(Xem: 2979)
Thế hệ của thi sĩ khi lớn lên bị bánh xe của lịch sử đẩy vào cái thế phải viết một trang sử thật bi hùng,phải đấu tranh quyết liệt vì số mạng và định mệnh của cả một dân tộc và đất nước Ukraine có cơ nguy bị diệt vong và vứt bỏ vào đống rác của lịch sử..../ Trên 2000 năm trước đây trong một máng nuôi gia súc, một Hài nhi đã sinh ra đời và bạo chúa Herod đã cho lính đi lùng và tìm giết hết trẻ sơ sinh trai để cố giết hại Hài nhi đó. Được hướng dẫn bởi một vì sao đến nơi máng đó có 3 vị thông thái mang quà biếu và Tin lành nàysau đó được vang dội khắp nơi Ukraine tuy giành được độc lập từ sau ngày Liên xô Nga bị tan vỡ ...
24 Tháng Mười 20235:59 CH(Xem: 5215)
Em có buồn khi phải chia tay / Làm sao quên được phút giây này / Ngày mai tôi chết ai còn nhớ / Mộng đã không thành mây vẫn bay
24 Tháng Mười 20233:51 CH(Xem: 5236)
sáng mùa đông ta đi tản bộ / cỏ cây còn đẫm lạnh hơi sương / ta đi mà vẫn chưa về đến / đất cũ quê nhà chốn cố hương
24 Tháng Mười 20232:52 CH(Xem: 5381)
bởi mùa thu chỉ là hoàng hôn bên cửa / bên ngoài sân ga / mà tôi bỏ quên dấu tay chưa che lại / của giọt sương mai trên mái tóc buông dài / cho thêm dỗi hờn lên ngực / đã ngủ say khi cơn mưa vừa thức / lắng nghe âm thanh của ký ức mịt mù / khi rừng vừa bị đốn sạch / chôn trọn mối tư tình vào hoang phế mùa thu
16 Tháng Mười 20235:20 CH(Xem: 5098)
Nắng lạc lõng nắng tàn trên hè phố / Chiều bơ vơ chiều té xuống sông / Tôi im lặng tôi ngồi nghe sóng vỗ / Đời vô thường nên có cũng như không
16 Tháng Mười 20235:01 CH(Xem: 5571)
phương đông có quê hương là mặt trời / phương tây có thành phố đầy cổ tích / gửi về nàng chìm đắm / thanh thản những đóa hoa mộc lan / thì thầm điều to nhỏ / trong khu vườn hoang dã / ngơ ngác như mây mưa…