- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

VƯỜN CAM

18 Tháng Mười Một 202011:57 CH(Xem: 14013)


Nha Tho Huynh Lieu Ngan
Nhà thơ Huỳnh Liễu Ngan- ảnh (FB  H.L.N)

VƯỜN CAM

 

anh trở lại vườn cam thêm mấy bữa

gió trên cành gió thổi nhẹ đong đưa

mùi hương ấy mùi hương đầy ủ rũ

cả hồn anh cả trí não dây dưa

 

còn cả buổi cả chiều còn cả tối

một mình anh thơ thẩn một mình anh

sao bữa ấy em nghiêng đầu tránh né

đụng mây trời như nhè nhẹ mong manh

 

đụng mây trời thấy môi em vừa hé

vòm chân mày thăm thẳm của sương che

anh nhặt lại chút tình xưa nhỏ bé

sợ mây trời thổi nhè nhẹ xuống khe

 

không biết nữa thật tình anh không biết

ở vườn cam em vén tóc chỗ nào

anh muốn thấy sợi tóc rơi lúc ấy

mà tay anh đã run rẩy vuốt vào.

 

10 tháng 12/2019

Huỳnh Liễu Ngạn

 


TẠI VÌ ANH

HAY HOA KIA NỞ VỘI

 

anh lỗi hẹn vầng trăng kia rất sớm

thuở em còn ôm vú mẹ qua đêm

lòng anh dại sầu đong đưa mấy nẻo

cũng không bằng chỗ hẹn của thần tiên

 

anh đậy lại chút tình em vỗ cánh

chút nắng chiều không tàn phế mong manh

dẫu mây bay anh cứ chờ nắng mỏng

thả xuống hồn vài giọt lệ long lanh

 

sao vẫn tiếc một bờ vai gầy héo

trong cuộc đời anh thấy mộng bay ngang

biết rất rõ biết mộng đời xanh đỏ

như sao hôm mới gặp đã băng ngàn

 

lòng anh quyết vẽ lên trời ngọn gió

cho mây tan cho bóng xế trăng tàn

một trăm năm một ngàn năm nhanh vội

anh trôi dài lịch sử đã sang trang

 

rồi lưu lạc rồi bạt ngàn xuôi ngược

bốn phương trời thuở màu nắng đang trôi

tại vì anh hay hoa kia nở vội

nên em hoài thơ dại thuở nằm nôi

 

anh sẽ khóc giữa sầu đau bát ngát

giữa canh tàn hư ảo của chia tan

anh sẽ về dù núi mòn sông cạn

trái đất quay anh không thể đầu hàng.

 

18//11/2020

HUỲNH LIỄU NGẠN

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
23 Tháng Mười Hai 20201:35 SA(Xem: 15175)
mùa đông rét buốt / lũ cỏ khô hồn nhiên nhìn sao rụng lóe sáng trong máng lừa / hôm nay, máu có còn rỉ ra làm ướt đẫm đùi mông của mẹ / đã hơn hai ngàn năm qua
23 Tháng Mười Hai 202012:44 SA(Xem: 14602)
Đông về rồi đó em biết chăng? / Hàng thông xanh run run trong đêm lạnh / Mây chập chùng đan kín vạt chiều giăng / Nghe đêm thở hắt hiu buồn trống vắng
23 Tháng Mười Hai 202012:15 SA(Xem: 14193)
Sẽ trở lại thuở nào… / Dưới mái tranh xiêu mỏi mòn trăng sơn cước / Tiếng thú kêu hoang mịt mùng sương lạnh buốt / Lang thang tuổi thơ trên cánh đồng cỏ cháy xác xơ / Em ơi…
23 Tháng Mười Hai 202012:01 SA(Xem: 13131)
Một vụ án mạng cực kỳ nghiêm trọng xảy ra hồi tối hôm qua ở bưu điện y. Nạn nhân là hai cô gái độ khoản 23 tuổi, là nhân viên bưu điện. Hai nạn nhân bị giết bởi một dụng cụ đặc biệt, hung thủ đã cao bay xa chạy. Cơ quan chức năng đang điều tra để làm rõ sự việc vụ án.
22 Tháng Mười Hai 202011:53 CH(Xem: 15271)
làng tôi ở gần cửa biển / mấy tháng sau năm bảy lăm / khổ nghèo không có gạo ăn / bơi xuồng qua rú vớt rong / về làm phân xanh trồng lang /
18 Tháng Mười Một 202011:10 CH(Xem: 14133)
soi thủng tấm màn che đôi mắt / thấy chút lửa bập bùng thật xa / lửa mặt trời hay lửa mặt trăng / thúc giục ta trải rộng niềm vui
18 Tháng Mười Một 202010:54 CH(Xem: 15216)
Cành san hô / Con kính tặng thầy / Hoa của biển thay lòng con đã biển / Mồ hôi thắp lời bảng đen phấn trắng / Một chữ cho trò / Một gánh gian lao
18 Tháng Mười Một 202010:43 CH(Xem: 14944)
Trong cùng một khoảnh khắc / Sẽ có một người cười vui và một người bật khóc / Em bé chào đời lúc tiễn biệt cụ già ra bãi nghĩa trang / Có đám cưới rộn ràng khi phiên toà ly hôn hoàn tất / Những mặt trái cuộc đời bên vẻ ngoài hào nhoáng lung linh.
28 Tháng Mười 20205:47 CH(Xem: 15156)
Cũng gần một chục năm, khi tôi còn trụ tại trường tiểu học Washington. Văn phòng của tôi chuyên về nghiên cứu và hướng dẫn phụ huynh trong việc giáo dục nhi đồng. Có một ngày, một cô giáo( ở đây dạy mẫu giáo hay trung học cũng phải tốt nghiệp ít nhất là cử nhân và trung bình là cao học về giáo dục hay chuyên ngành về sư phạm). Cô ấy gõ cửa văn phòng của tôi và hỏi tôi có thể giúp đở cô ấy không?
27 Tháng Mười 202012:02 SA(Xem: 15477)
Nàng vốn tính mơ mộng và lại sống khép kín nên không đi đâu ra khỏi nơi chốn mẹ sinh ra mình. Hồi nhỏ nàng hay chép thơ, chép nhạc và đọc những gì mà cho là hay hay thì chép vào tập giữ làm kỷ niệm. Hồi đó nàng khoái cái câu: " Sống là để nuối tiếc dĩ vãng, chán nãn hiện tại và mơ về tương lai". Bây giờ nhờ có gu gồ, có fb luôn nhắc nhở phương cách sống đúng là "phải luôn sống trọn vẹn trong hiện tại, quên đi quá khứ và đừng lo cho tương lai" ngồi ngẫm lại nàng thấy hồi xưa sao mình khờ đến vậy ...